Phải tận mắt chứng kiến công việc hàng ngày của các nữ y bác sĩ đơn vị Hồi sức cấp cứu sơ sinh – bệnh viện Nhi Trung ương mới phần nào hiểu được những hy sinh thầm lặng của họ trong cuộc chiến chống lại bệnh tật, giành giật sự sống cho các thiên thần bé nhỏ...
Nghề y vốn là một nghề vất vả và đầy áp lực. Đối với những người phụ nữ “bén duyên” với nghề y thì những khó khăn ấy dường như lại tăng lên gấp bội. Phải tận mắt chứng kiến công việc hàng ngày của các nữ y bác sĩ đơn vị Hồi sức cấp cứu sơ sinh – bệnh viện Nhi Trung ương, mới phần nào hiểu được những hy sinh thầm lặng của họ trong cuộc chiến chống lại bệnh tật, giành giật sự sống cho các thiên thần bé nhỏ…
Tại khoa Hồi sức cấp cứu sơ sinh, có 125 nhân viên y tế thì…125 người là nữ. Trung bình mỗi ngày, các chị chăm sóc cho gần 200 bé sơ sinh, trong đó gần một nửa là trẻ sinh non chuyển từ các tỉnh xa về trong tình trạng rất nguy kịch.
Khoa được chia thành 2 khu vực, khu hồi sức cấp cứu cho trẻ sơ sinh phải tách mẹ và khu cho các bé có thể ghép mẹ. Đối với những trẻ tách mẹ, mọi công việc chăm sóc như cho ăn, thay bỉm, tắm bé… đều do các điều dưỡng của khoa đảm nhận.
Nhiều điều dưỡng đang mang bầu 7-8 tháng, thậm chí là cận kề ngày sinh vẫn nhanh nhẹn di chuyển liên tục giữa các giường bệnh, tay thoăn thoắt với các công việc truyền máu, lấy ven, cho bé thở máy… Theo đó, đến bữa ăn nhiều khi cũng phải tranh thủ, vội vàng rồi lại quay lại guồng công việc…
Các bệnh nhi nặng phải thở máy, thở CPAP, thay máu đòi hỏi việc chăm sóc tỉ mỉ,
cẩn thận và kĩ lưỡng hơn.
Các y bác sĩ khoa Hồi sức cấp cứu sơ sinh cho biết, họ đã quá quen với việc không có ngày nghỉ. Nếu lễ, tết, nhiều gia đình ngoài kia được cùng đi chơi, được quây quần sum vầy bên nhau thì trong buồng bệnh, mọi người vẫn căng mình nỗ lực để giữ lại mạng sống cho những em bé đang nghiêng ngả giữa ranh giới mong manh sống và chết. Thế nhưng khi cởi bỏ tấm áo blouse trắng, ra khỏi cánh cửa buồng bệnh các chị lại tất bật trở về đảm nhận vai trò của một người vợ, người mẹ như bao phụ nữ khác.
Trong cuộc chiến chống lại bệnh tật của các y bác sĩ, sẽ còn nhiều lắm những khó khăn và thử thách. Nhưng chính niềm hạnh phúc của bao gia đình mỗi khi con bình phục, những em nhỏ bình an vô sự thoát khỏi lồng kính trở về bên vòng tay mẹ cha là nguồn vui, là niềm động viên lớn lao tiếp thêm sức mạnh để các y bác sĩ nơi đây vững bước trên con đường vất vả, chông gai nhưng cũng đầy tự hào mà họ đã chọn.
Bài và ảnh: Khánh Chi – Xuân Tùng