Gia đình bé Đỗ Anh Kiệt – tức Đỗ Văn Hoàng xin mến chào các cô
Thay mặt cháu tôi là mẹ của bé Đỗ Văn Hoàng viết vài dòng tâm sự tới các cô Khoa sơ sinh.
Cho đến nay bé Đỗ văn Hoàng (nay gia đình đổi tên cháu là Đỗ Anh Kiệt) được hơn 2 tuổi. Cháu sinh vào khoảng 22h, ngày 13 – 4 – 2011 trong điều kiện như sau. Mẹ cháu sinh cháu khi cháu mới được gần 32 tuần thai, khi cháu chào đời cân nặng 1,47 kg khi sinh ra cháu phải thở bằng máy, tại Bệnh viện phụ sản Hải dương, sau đó chuyển cháu sang Bệnh viện Nhi Hải Dương. Nhưng gia đình cháu lo lắng không an toàn nên đã xin chuyển cháu lên Bệnh viện Nhi Trung ương, và cháu đã đến bệnh viện Nhi Trưng ương vào ngay chiều ngày 14-4-2011.
Đến Bệnh viện Nhi Trung ương, cháu trong tình trạng: ăn 5ml, chưa có phản xạ, thở bằng máy. Ngày nào gia đinh cháu cũng nhận được kết quả : “thở máy, chưa có phản xạ”, chỉ có ăn là tăng lên từng ngày 7ml-> 10ml-> 12ml-> 15ml…25ml. Nhưng ngược lại với tình hình ăn uống của cháu thì mỗi ngày nhận được kết quả : vàng da-> vàng da nặng-> vàng da chiếu đèn-> tập trung chiếu đèn->> và đến mức gọi mẹ lên Khoa để xét nghiệm máu-> Kết quả: cháu vàng da sinh lý. Cứ như vậy dòng dã 14 ngày bé Kiệt nằm trong lồng kính, thở máy. ngày thứ 14 các bác trên khoa cai máy cho cháu nhưng sức khỏe cháu không đảm bảo nên chưa cai được. Đến ngày thứ 15 bà ngoại cháu đi nghe thông tin bảo cháu được “ghép mẹ”. Bố mẹ và người thân của cháu mừng lắm. Nhưng thật bất ngờ khi tôi lên Khoa ghép mẹ, tôi sững người ra vì cháu rất bé và yếu ớt lại cá màu da vàng sẫm. Lần đầu tiên trong đời tôi chứng kiến một đứa trẻ như vậy. Tôi phải chăm cháu trên Khoa một mình, tôi đã rất run sợ vì “ cháu băng bó dây vẹ trên đầu, dây sông cài ở miệng, con tôi bé lắm, cháu ở viện nữa tháng rồi mà cân cháu vẫn chưa được 1,5 kg.
Cứ 2 mẹ con chăm nhau ở viện, nhưng ở đây tôi nghe ngóng từng tí chỉ dẫn của các cô điều dữơng, bác sĩ khám bệnh cho con tôi và các bé khác và tôi đã làm theo. Sau nửa tháng ghép mẹ cháu được ra viện về nhà. Lúc này cháu mới được khoảng 1.7 kg. Hai mẹ con đi khám mắt cho cháu thì kết quả “mắt chưa trưởng thành”. Nhưng vẫn phải ra viện hẹn tháng nữa khám lại. Thế rồi mẹ con cháu cuốn gói về quê sau 1 tháng đi viện kể từ ngày sinh cháu.
Về nhà mẹ cháu áp dụng chế độ cứ 3h lại ăn 1 lần và bữa ăn của cháu phải tăng dần về lượng/ bữa. Nhưng được 2 ngày ở nhà cháu cứ li bì, không khóc, mà ngủ suốt ngày, búng chân cháu chỉ “e” một tiếng lại li bì luôn. Mẹ cháu lo lắng, nên đã bàn với bố cháu cho cháu đi viện Nhi Hải Dương.
Sau một đêm ở bệnh viện Nhi Hải Dương. sáng hôm sau trong lúc mẹ cháu cho cháu ăn sữa bằng bình ti, cháu tím tái và ngừng thở. mẹ cháu hốt hoảng gọi các chú điều dưỡng sơ cứu cháu bằng máy thì cháu lại thở lại. Thấy sức khỏe cháu như vậy bố mẹ cháu đã vào xin Giam đốc Bệnh viện Nhi Hải Dương là BS Xuân xin chuyển cháu lên BV Nhi TW. Thế là bố mẹ cháu và cháu lại lên đường tái nhập Viện Nhi TW. Cháu lại vào nằm lồng kính nhưng cháu đã tự thở. Hôm sau bố mẹ cháu nhận được bệnh án của cháu“ bị viêm phổi nhẹ”.
Thấy vậy chúng tôi vô cùng lo lắng và hoang mang, không biết hôm nào mới được gặp con.
Cháu nằm viện được 2 ngày thì lại được ghép mẹ. Hai mẹ con lại tiếp tục chăm nhau. trong tình trạng con tôi “vẫn ngủ li bì, khóc ít” tôi thường xuyên liên lạc với các bác sĩ khám và các cô điều dưỡng trong Khoa về sự thay đổi của con tôi, và sau khi xét nghiệm máu thì cháu được truyền máu và thay đổi kháng sinh chữa viêm phổi thì cháu vấn không khá hơn. Khi ấy tôi đã kể tỉ mỉ tình trạng sức khỏe và chế độ ăn ngủ, tiên hóa của con tôi thì Bác sĩ Tú (cao, xinh gái và phúc hậu) đã bảo với tôi “Hôm nay bác lại xét nghiệm cho con cháu xem còn thiếu chất gì không để bổ sung cho cháu”. Kết quả là cháu thiếu đạm rất nhiều so với trẻ bình thường. Ngay chiều hôm đó con tôi được truyền đạm, lương cháu truyền gấp 2 và 3 lần bé khác cùng phòng. Từ hôm ấy, con tôi khỏe mạnh dần lên trông thấy. Sau thời gian 1 tháng (khi ấy con tôi được 2 tháng tuổi) nằm viện, cháu được Bác sĩ cho ra viện.
Kho về nhà tôi đã triệt để áp dụng những kiến thức tôi học được từ các cô điều dưỡng căn dặn và làm theo những gì mà các cố điều dưỡng hướng dẫn các bà mẹ : cách tắm, cho con bú, chế độ vệ sinh ăn uống ngủ nghỉ cho mẹ và bé…. và tôi đã thành công.
Trong thời gian tôi cùng con ở Khoa sơ sinh, tôi rất ấn tượng với các Bác sĩ: Bác Tú, Bác Như (Lê Tố Như), hình ảnh các bác ấy thật đẹp trong mắt tôi mà hình ảnh này khiến tôi ước mơ con tôi sau này sẽ trở thành Bác sĩ – có tấm lòng Lương Y đúng như xã hội đã tôn vinh. Hình ảnh Bác Thu – đọc thông tin mỗi ngày thật dịu dàng ấm áp. Cô Hoa, cô Hạnh Nghiêm khắc khi nhắc nhở các bà mẹ phải vệ sinh sạch sẽ cho các bé, tuân thủ nội quy quy định của Bệnh viện để các bé mau chóng bình phục vì có bé rất khỏe nhưng do kiến thức có hạn của mẹ hay người thân mà ảnh hưởng tới sức khỏe của bé. Cô Hoa – là điều dưỡng viên trẻ nhất khoa tuy chưa có con nhưng kiến thức thật kinh nghiệm, dịu dàng, tận tâm và dễ gần, bé nào thiệt thòi hay bé nhất thì cô lại cưng nhất…cô thật thân thiện.và một số cô nữa nhưng tôi không nhớ tên, hình ảnh các cô ấy cũng thật đẹp trong trí nhớ tôi. Lên đến Bệnh viện Nhi trung ương tôi không có một áp lực nào cả khi mang tâm lý – Bệnh nhân.
Thực lòng khi về nhà tôi chăm con tôi rất vất vả, nhưng cứ nghĩ tới sự vất vả và tận tâm của đội ngũ bác sĩ, y tá điều dưỡng tôi lại chăm con mình hơn và càng quyết tâm phải nuôi cháu cho tốt trước mắt là thể chất, sau này là tinh thần, với khát khao “trở thành bác sĩ giỏi và có tâm như các bác để cứu giúp những bé có số phận vất vả như cháu và các bé khác”
Khi cháu được 2.5 tháng cháu đi khám mắt thì mắt cháu mới trưởng thành nhưng mẹ và cháu phải uống bao nhiêu thuốc bổ đồng thời tuân thủ chế độ dinh dưỡng và vệ sinh như các bác đã căn dặn.
Hiện giờ bé đã được 28 tháng, cháu có thể chất hoàn toàn khỏe mạnh, cháu cao lớn bằng và hơn những bé sinh đủ ngày đủ tháng cùng , trí tuệ thì cũng rất tốt, cháu biết nói đủ điều lại được nhiều người khen thông minh, cháu đếm từ 1 đến 10, hát đủ bài, đọc thơ… và khuôn mặt cháu rất thiện….
Đã nhiều lần bố mẹ cháu mong muốn gửi thư tới các bác sĩ, cô điều dưỡng nhưng chưa có cơ hội. Hôm nay mẹ cháu viết vài dòng để báo cáo “Thành quả” của các cô gửi gắm cho bố mẹ cháu cách đây hơn 2 năm bộ mẹ cháu đã hoàn thành nhiệm vụ đó tốt đẹp. Khi nào có dịp cháu lên Hà Nội khám sức khỏe cháu sẽ ghé qua thăm các cô.
Qua đây mẹ cháu có tâm nguyện như sau:
– Các cô gửi tới bố mẹ những bé đang nằm viện: Tuân thủ nội quy quy định của Bệnh viện để tạo điều kiện, môi trường tốt khi chăm bé tại viện
– Hãy nghe ngóng, tích cóp những kiến thức các cô điều dưỡng, bác sĩ dặn dò để đem về nhà duy trì chăm sóc, nhất là vấn đề “vệ sinh” vì các bé sức đề kháng kém hơn các bé khác. và nhớ phải có đủ sữa mẹ để nuôi bé.
– Các phụ huynh hãy tin tưởng vào “Lương y”, không phận biệt giầu nghèo, cứu giúp được bé nào thì các bác ấy cố gắng hết sức, vì mỗi bé khỏi bệnh khỏe mạnh đó chính là trách nhiệm và thành quả của các bác ấy.
Cuối thư gia đình cháu chúc các bác, cô mạnh khỏe, thành công trong cuộc sống và là “chiến sĩ giỏi trong ngành Y” thời “Bình” ạ.
Mẹ cháu: Lê Thị Yến – Hiện công tác tại Công ty Jupiter Việt Nam. ĐT: 0904 428 106
Bố cháu: Đỗ Văn Huyền . Hiện công tác tại Công ty Brother Việt Nam. ĐT: 0904 308 926
Cháu là Đỗ Anh Kiệt, sinh ngày 13-4-2011,
Thôn Vũ Thượng – Aí Quốc – Thành phố Hải Dương- Tỉnh Hải Dương
Dưới đây ta tấm ảnh bố cháu chụp cho cháu cuối năm 2012, cháu xin gửi tặng các cô ạ