(Dân trí) – “Cô bé 3 chân” mà tôi gọi, thực chất là đi bằng hai tay, một chân, chân còn lại bị khiếm khuyết. Dù vậy, cô bé vẫn di chuyển thoăn thoắt như một chú khỉ con đáng yêu. Mang trên người đủ thứ “dị tật”, nhưng trên môi em luôn nở nụ cười.
Dù chỉ có một chân, và dù cái chân yếu ớt còn lại đó không giúp đứng thẳng lên được, nhưng không vì thế mà cô bé bớt đi tính hiếu động, hoạt bát của mình. Lúc thấy cô bé đang ngồi chơi, tôi cứ tưởng em khỏe mạnh bình thường. Nhưng đến khi nhìn những “khuyết tật” của bé, nỗi xót thương trào lên trong tôi…
Khuyết tật mất một chân bẩm sinh, bé Mai Lan di chuyển bằng hai tay và một chân còn lại, nhưng trên môi lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi.
Chị Nguyễn Thắm (sinh năm 1985), quê ở tổ 13, phường Hưng Thành, thành phố Tuyên Quang, cúi đầu nhìn con – như thể có một đám mây đen đang lướt qua vầng trán của chị – rồi bắt đầu câu chuyện: “Con gái bé bỏng tên là Tống Mai Lan, mang dị tật này đã 4 năm nay kể từ khi chào đời. Bàng quang của bé nằm bên ngoài bụng nên việc tiểu tiện không tự chủ được, suốt ngày phải đóng bỉm. Một chân của cháu khi sinh ra không có, chân còn lại bị khoèo, rất yếu nên không đứng và di chuyển được”.
Cũng theo lời chị Thắm, khi bé Mai Lan sinh ra, toàn bộ ruột bị bục ra ngoài thành bụng và bé chỉ có một chân. Cái chân phải bị cụt chỉ lồi ra được một mỏm ngắn. Bộ phận sinh dục của bé cũng bị dị dạng. Tuy nhiên, những dị tật về cơ thể của bé Mai Lan sẽ không là gì so với cách đối xử của bố và bà nội em.
Bé Mai Lan di chuyển thoăn thoắt với “3 cái chân” của mình, miệng luôn cười tươi
“Khi thấy hình hài của bé, bà nội và chồng tôi không nhận bé là con mình, cháu mình. Thậm chí họ còn bỏ rơi luôn cả mẹ con tôi đúng vào lúc mà tôi và cháu cần sự chở che, chia sẻ nhất. Bà nội của bé chỉ nhận mỗi cháu Tống Mạnh Cường là anh trai của bé Mai Lan (hơn bé 1 tuổi – PV) về nuôi, rồi không đoái hoài gì mẹ con tôi suốt 4 năm nay nữa”, chị Thắm bùi ngùi kể.
Bà nội bỏ cháu, chồng bỏ con, vợ chồng sống cảnh ly thân, một mình chị Thắm tất tả chăm sóc cho đứa con đáng thương, tội nghiệp. Hạnh phúc vợ chồng không còn, chị dành hết tình cảm cho bé Mai Lan, mà như chị nói: “Con gái của mình có thể khiếm khuyết, dị tật trên thân thể, nhưng mình sẽ không để nó bị “dị tật” về tinh thần. Không có bố, mình vẫn muốn con thấy hạnh phúc vì mẹ luôn ở bên”.
Quả nhiên, trong suốt buổi trò chuyện của tôi với chị Thắm, bé Mai Lan luôn miệng cười, tinh nghịch chạy nhảy khắp nơi. Chân trái không đứng thẳng được, em di chuyển bằng hai tay và một chân vẫn thoăn thoắt như một chú khỉ con tinh nghịch, hiếu động.
Mất chân phải, bé Mai Lan còn bị dị tật ở bộ phận sinh dục, bàng quang nằm ngoài ổ bụng thường xuyên rỉ nước.
Nghịch được một lúc, bé Mai Lan lại kêu mẹ thay bỉm, vì nước tiểu ở phần bàng quang nằm bên ngoài ổ bụng liên tục rỉ nước. Đã chứng kiến rất nhiều nỗi đau, nhưng tôi cứ thấy nghèn nghẹn khi số phận trêu ngươi “lấy đi” của em quá nhiều…
“Thế này là đỡ nhiều lắm rồi đó anh, trước đây toàn bộ ruột bục ra cả bên ngoài, may nhờ các bác sĩ ở bệnh viện Hữu nghị Việt Đức phẫu thuật xếp lại vào trong, chỉ duy phần bàng quang là không đưa vào bên trong được. Bây giờ 4 tuổi rồi, phần bàng quang của cháu đã thành mãn tính, bác sĩ bảo không phẫu thuật được nữa. Nhưng cứ để thế này thì khổ cho cháu quá”, chị Thắm buồn bã nói tiếp.
Thương con bệnh tật, chị Thắm một mình ở nhà chăm con nên điều kiện kinh tế để chạy chữa lại càng khó khăn. Vậy mà khi tôi hỏi chị, nếu có một điều ước dành cho con gái, chị Thắm không ngần ngại trả lời:
“Ước để cháu lành lặn là điều không thể có, chỉ mong cháu có thể làm “người tàn tật bình thường”. Hãy chỉ giúp tôi nơi nào có thể phẫu thuật đưa phần bàng quang của cháu vào ổ bụng trở lại, để cháu ít nhất cũng bớt khổ, khi mà cháu sinh ra đã chịu quá nhiều thiệt thòi”.
Chị Nguyễn Thắm, mẹ của bé Tống Mai Lan (nhân vật trong bài viết Nụ cười trong trẻo của cô bé 3 chân) vui mừng cho biết, mong ước của chị đã thành sự thật khi con gái chị được chính GS-TS Nguyễn Thanh Liêm, Giám đốc Bệnh viện Nhi Trung ương mời đến bệnh viện khám và sẽ tiến hành phẫu thuật cho phần cơ thể bị dị dạng của con gái.
Bé Tống Mai Lan mang dị tật suốt 4 năm nay với phần bàng quang nằm bên ngoài ổ bụng nên không tự chủ trong tiểu tiện được. Một chân của em khi sinh ra không có, chân còn lại rất yếu nên để di chuyển hầu như em phải bò bằng hai tay và cái chân còn lại. Ngoài ra, bộ phận sinh dục của bé cũng bị dị dạng.
Điều dưỡng Dương Văn Luyến, khoa Ngoại, Bệnh viện Nhi Trung ương cho biết, sau khi khám tổng thể cho bé Tống Mai Lan, các bác sĩ nhận định đây là một trường hợp khá phức tạp, khi đường tiết niệu và đường tiêu hóa thông nhau, bộ phận sinh dục cũng bị dị dạng kỳ lạ. Hiện tại Bệnh viện Nhi Trung ương đang làm các hội chẩn cần thiết trước khi tiến hành phẫu thuật cho bé Mai Lan trong ít ngày tới.
Ngoài việc khám và phẫu thuật cho bé Mai Lan, Bệnh viện Nhi Trung ương còn trao cho em một cái xe lăn để giúp em có thể đi lại dễ dàng hơn, thay vì phải bò bằng hai tay và một chân như hiện nay. Nhân dịp này, PV Dân trí đã trao tới hai mẹ con bé Mai Lan số tiền 26.053.000 đồng do bạn đọc Dân trí ủng hộ để giúp em có cơ hội chạy chữa bệnh tật.
Trước tình cảm của các y bác sĩ và những nhà hảo tâm, chị Nguyễn Thắm xúc động gửi lời cảm ơn chân thành nhất và khẳng định sẽ chăm sóc, nuôi nâng con gái thật tốt để không phụ lòng mọi người đã dành cho.
Nguồn: Báo điện tử Dân trí